Thông tin truyện
Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về
Đánh giá: 8/10 từ 4 lượt.
Truyện Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về của tác giả Thiên Gỗ có nội dung nói về việc Vũ Vân Hân khẽ mở mắt, quần áo xộc xệch, đầu óc như muốn nổ tung, cô không ngờ rằng lần đầu tiên đi tìm trai bao bên ngoài lại thành công thật.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Danh sách chương
- Chương 51: Thẻ đen
- Chương 52: Tổng giám đốc ngồi tàu cao tốc
- Chương 53: Bị theo dõi
- Chương 54: Không có mắt nhìn
- Chương 55: Lần gặp cuối cùng
- Chương 56: Chỉ có đắt hơn
- Chương 57: Buổi tiệc tối
- Chương 58: Bà đây không quan tâm
- Chương 59: Chết
- Chương 60: Bị lăng mạ đến chết
- Chương 61: Công kích cô trên mạng
- Chương 62: Khẩu vị cô Vân không tốt
- Chương 63: Con ma kẹt sỉ
- Chương 64: Sinh vật đáng ghét nhất
- Chương 65: Thả thằng bé ra cho tôi
- Chương 66: Từ chức
- Chương 67: Cứ sợ là con lại sốt ruột
- Chương 68: Lại bị đuổi đi
- Chương 69: Đều là ảnh để
- Chương 70: Đợi tôi ra tù
- Chương 71: Gặp ma
- Chương 72: Cô mắng ai là chó?
- Chương 73: Mắng cô đấy!
- Chương 74: Vạch trần
- Chương 75: Bia đỡ đạn của tổ trưởng tổ 5
- Chương 76: Có vấn đề gì sao?
- Chương 77: Bọn trẻ xuống đây rồi!
- Chương 78: Nồi lẩu người đàn ông mạnh mẽ
- Chương 79: Một sấp tiền lớn
- Chương 80: Cái này thẳng
- Chương 81: Tự chui đầu vào rọ
- Chương 82: Nhà trẻ
- Chương 83: Loài người trí thấp
- Chương 84: Đi vào trong cho mẹ!
- Chương 85: Không nói đỡ tí à?
- Chương 86: Ai báo cảnh sát?
- Chương 87: Vậy thì không ký nữa
- Chương 88: Chỉ cần một tiếng là được tốt nghiệp
- Chương 89: Tôi là người phụ nữ xinh đẹp
- Chương 90: Tốt thật sao?
- Chương 91: Đại Boss hình như không giận nữa rồi
- Chương 92: Hạ huyết áp thôi mà
- Chương 93: Búp Bê gọi điện thoại rồi
- Chương 94: Dân đen
- Chương 95: Đẹp không?
- Chương 96: Giả vờ cái gì?
- Chương 97: Cả thế giới đều im lặng
- Chương 98: Tiêu đời rồi
- Chương 99: Như thể mất hồn
- Chương 100: Đừng bắt chúng cháu