Bậc thầy thẻ bài

Chương 228: Tuyệt sát Mị Ảnh!



Editor: Nguyetmai

Màu hồng...

Mê hoặc...

Sự thay đổi của cơ thể làm cho Chu Dương hoảng sợ.

Anh ta chỉ cần nghĩ đến việc bản thân mê hoặc ai đó đã lập tức cảm thấy buồn nôn từ tận trong lòng, truyền thừa thần hồn vốn đang yên đang lành, tại sao lại biến thành thứ không đứng đắn gì đó?

Không!

Tuyệt đối không thể!

Lúc nãy, khi anh ta tiếp nhận truyền thừa rõ ràng không có điều này!

Anh ta nhớ rất rõ ràng, trong truyền thừa của Mị Ảnh, thứ anh ta thấy đều là những năng lực cực kỳ mạnh, kỹ thuật giết chóc, cùng với mấy thứ rất mạnh...

Đây mới là truyền thừa bình thường!

Mà vào lúc này.

Ầm!

Biển ý thức của Chu Dương bỗng nhiên nổ tung.

Ký ức của truyền thừa cũng bắt đầu xuất hiện.

...

Mị Ảnh...

Anh có biết, Mị Ảnh là gì?

Màu hồng chỉ là vô căn cứ.

Ai cũng cho rằng, Mị Ảnh là mê hoặc... đây là sai lầm lớn nhất, mê hoặc vĩnh viễn chỉ là vỏ ngoài của Mị Ảnh, là một năng lực có cũng được, không có cũng chẳng sao...

Năng lực chân chính của Mị Ảnh là...

Là giết chóc!

Là siết cổ!

...

Ầm!

Ký ức ùa về.

Một con thú dữ thời viễn cổ xuất hiện, sức lực của nó lớn vô cùng, một tay có thể tách đôi ngọn núi, nhưng vào đúng lúc đó, có một bóng người xuất hiện như bóng với hình, quấn quanh người nó, càng quấn càng chặt, cuối cũng siết chặt đến chết!

Ầm!

Lại một hình ảnh nữa hiện lên.

Một con ma thú thời viễn cổ bị siết chết!

Ầm!

Lại một hình ảnh nữa hiện lên.

Một con người mạnh mẽ xuất hiện, chỉ một cái phất tay cũng đủ để khiến cho đất trời dịch chuyển, thực lực kinh người!

Nhưng mà, Mị Ảnh xuất hiện.

Con người kia cũng bị bóng dáng đó quấn quanh, sau đó bị siết đến chết!

...

Đây...

Mới là truyền thừa chân chính của Mị Ảnh!

Như rắn.

Như yêu.

...

Đã từng, đây là truyền thừa chỉ truyền cho phái nữ.

Bởi vì phái nữ nữ tính, bởi vì cơ thể của phái nữ mềm mại hơn, bởi vì tính cách của phái nữ phù hợp hơn, như vậy thì thần hình mới hợp nhất, ý niệm hợp nhất mới có thể thành công!

Có điều...

Dần dần, càng mạnh, lại càng lực bất tòng tâm.

Chiến sĩ năng lượng, ma chiến sĩ, người phòng thủ, thậm chí là kiếm tu, đến giai đoạn sau của những nghề nghiệp này, cơ thể bọn họ sẽ có mức độ mạnh mẽ kinh người, chiêu siết cổ của Mị Ảnh không còn có thể giết người trong nháy mắt.

Đúng vậy.

Thứ mà Mị Ảnh dựa vào chính là việc siết cổ! Giết người trong nháy mắt!

Nhưng vào giai đoạn sau, cơ thể của những nghề nghiệp này mạnh một cách quá đáng, căn bản không có cách nào siết cổ, căn bản siết không chết được, bọn họ chỉ có thể siết cổ một vài nghề nghiệp yếu ớt một chút...

Nhưng về phương diện này, thích khách còn am hiểu hơn bọn họ, cũng càng hoàn thiện và chuyên nghiệp hơn!

Do đó, Mị Ảnh tuột dốc...

Bởi vì, thiếu sức mạnh.

Một nghề nghiệp chỉ toàn là phái nữ.

Một nghề nghiệp chủ yếu tu luyện tính âm và tính nhu, đương nhiên sẽ có sự chênh lệch về mặt sức mạnh, cho dù tôi luyện năng lượng cũng khó có thể bù đắp được!

...

Mãi cho đến một ngày nào đó.

Một người tu luyện bỗng nhiên phát hiện ra nghề nghiệp này...

Ông ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, nếu như kết hợp sự nữ tính của phái nữ và thiên phú về sức mạnh của phái nam lại với nhau... Do đó, một nghề nghiệp vô cùng mạnh mẽ được ra đời...

Đây mới là điểm khởi đầu của Mị Ảnh.

Cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, nghề nghiệp này mới được gọi là Mị Ảnh.

Bởi vì...

Tên của người đó là Mị Ảnh.

Bóng dáng của ông ta giống như một con rắn, lại có sự mềm mại như nước của người phụ nữ, lại có được sức lực vô cùng lớn của người đàn ông, cho dù đối mặt với kẻ địch nào đều có thể siết cổ một cách dễ dàng!

Giết chết người cùng cấp!

Giết chết người cấp cao hơn!

Không ai có thể địch lại!

...

Lấy nhu để nhốt, dùng lực để siết!

Đây chính là Mị Ảnh.

Mà rắn... Chính là vật tổ của Mị Ảnh!

...

Roẹt!

Ký ức truyền thừa không ngừng hiện lên.

Những ký ức chưa từng xuất hiện do năng lực bị gián đoạn nay đều xuất hiện hết, vì thế Chu Dương mới biết được ý nghĩa và điểm mạnh của Mị Ảnh!

Nó không thuộc về bất cứ nghề nghiệp nào!

Nhưng lại thuộc về tất cả nghề nghiệp!

Ví dụ...

Nghề nghiệp của anh ta!

Anh ta vốn tu luyện về thương, ngọn thương xuất hiện có khí thế như rồng, không gì có thể sánh được!

Mà bây giờ, sau khi tiếp nhận truyền thừa của Mị Ảnh, nghề nghiệp của anh ta vẫn còn đó, vậy nên, ngọn thương của anh ta vẫn như lúc trước, anh ta vẫn có thể sử dụng năng lực của mình, những cũng nắm giữ được ý nghĩa sâu xa của Mị Ảnh...

Đây, chính là truyền thừa của Mị Ảnh.

...

Thì ra... Đấy chính là Mị Ảnh sao?!

Ầm!

Chu Dương giơ tay lên, ngọn thương xuất hiện, khí thế như rồng.

Vèo!

Vèo!

Ánh sáng chói mắt.

Sau khi có được truyền thừa Mị Ảnh, quả nhiên thực lực của anh ta đã tăng lên mạnh mẽ!

Bởi vì cơ thể trở nên dẻo dai hơn rất nhiều, nên một vài chiêu thức mà lúc trước anh ta không thể thi triển linh hoạt nay lại dễ dàng như trở bàn tay!

Sức chiến đấu... Tăng vọt!

Nhưng đây... vẫn chưa được coi là kỹ năng tuyệt sát của Mị Ảnh - siết cổ!

...

Có thể nói, sự tồn tại của truyền thừa Mị Ảnh giúp cho Chu Dương lột xác hoàn toàn, cho dù về sức chiến đấu hay tiềm lực tương lai đều tăng lên trên diện rộng, có thể nói là con cưng của trời!!!

Vấn đề duy nhất là... Tại sao phía dưới lại thiếu thứ đó?!

Là bởi vì tính chất nghề nghiệp của Mị Ảnh nên bị mòn hết sao?

...

Chu Dương lặng im thật lâu, thật lâu...

Cuối cùng, anh ta ngẩng đầu lên.

Thôi bỏ đi.

Mấy chuyện nam nữ không phải là như vậy sao?

Anh ta đã sớm nhìn thấu!

Không có thì thôi.

Dù gì...

Nó đã hỏng từ lâu rồi.

Phù...

Chu Dương hít một hơi thật sâu, anh ta nhanh chóng chấp nhận sự thật hơn cả tưởng tượng của bản thân.

Ha ha.

Mấy chuyện đó là cái thá gì chứ?!

Bây giờ, với tiềm lực vô tận, lại nhận được truyền thừa, anh ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, đám kẻ thù đáng chết kia, đám người thân tỏ vẻ như "quan tâm" anh ta...

Ha ha.

Hãy đợi đấy!

Tôi nhất định sẽ trả thù...

...

Giống như những gì mà truyền thừa nói đến.

Đây... sẽ là thời đại thuộc về anh ta!

Nơi này cũng là chiến trường đặc biệt dành cho anh ta, những tên tu luyện ngu ngốc này đều là công cụ để anh ta tu luyện kỹ năng tuyệt sát mà thôi.

...

Tuyệt sát Mị Ảnh...

Chu Dương nhớ lại những thứ học được ở trong truyền thừa.

Lấy nhu để nhốt.

Dùng lực để siết.

Tám chữ này chính là ý nghĩa sâu xa của chiêu tuyệt sát.

Ầm!

Chu Dương cắm cây trường thương của mình xuống mặt đất, thử thi triển chiêu tuyệt sát của Mị Ảnh, trong nháy mắt đó, anh ta có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh đang dần xuất hiện trong cơ thể mình.

Đằng sau, dường như có một bóng ma mạnh mẽ xuất hiện.

Giống như rắn.

Giống như yêu.

Chu Dương coi cây thương trở thành mục tiêu của mình.

Giây phút này, anh ta cảm thấy bản thân hình như đã biến thành một con rắn yêu, đang liên tục bò lên... quấn chặt lấy ngọn thương, nhốt nó ở bên trong... đây chính là lấy nhu để nhốt!

Sau khi đã nhốt lại, anh ta có thể thi triển bí quyết của chữ sát bất cứ lúc nào...

Thì ra...

Đây chính là tuyệt sát Mị Ảnh.

Sau khi Chu Dương tự mình thi triển thì anh ta lĩnh hội được sâu hơn.

Mà vào đúng lúc này.

...

Mấy người tu luyện kia đã tìm đến nơi.

Lúc nãy, khi đến khúc quanh, bọn họ đã thấy Chu Dương đang luyện tập chiêu tuyệt sát Mị Ảnh, mấy người bọn họ liếc mắt nhìn nhau, dáng vẻ đều rất hoang mang.

Trời ơi!

Tình hình của người anh em này là sao?

Hơn nửa đêm, múa cột trên cây thương?!

??!

Mợ nó đây là trò gì vậy?

Xoẹt!

Mấy người cùng nhìn về phía một người đồng đội của mình: "Vũ khí của những người tu luyện thương như các anh còn có thể dùng như vậy sao?"

"Tôi, tôi cũng không biết nữa."

Người tu luyện thương kia mới đầu còn hoang mang nhưng sau đó lập tức phẫn nộ.

Chết tiệt!

Chính là mấy tên khốn này mà danh tiếng của người tu luyện thương bọn họ mới kém như vậy!

Thời đại này, vì một XX môn mà hủy hoại cả một nghề nghiệp là điều thường thấy!

Năm đó, "người huấn luyện thú", nghề nghiệp ẩn đỉnh cao từng nổi tiếng một thời của chuyên gia triệu hồi cũng bởi vì "Nhân thú môn" mà gặp phải sóng gió, bị rất nhiều người châm biếm, sau đó từ từ xuống dốc.

Dù cho những người huấn luyện thú có chút danh tiếng cũng không chịu được, lũ lượt đòi đổi nghề.

Mà bây giờ... nếu như cảnh múa cột của người anh em này bị người khác nhìn thấy...

Anh nghĩ xem.

Sau này phản ứng của mọi người khi nhìn thấy bọn họ sẽ là, chao ôi, nghe nói người tu luyện thương mấy người có thể ha ha ha...

Ai mà nhịn được?

Đáng chết!

Múa cột cái đầu ngươi ấy!

"Ầm!"

Ngọn thương xuất hiện, anh ta lập tức tấn công.

Mà trong lúc đó, Chu Dương vẫn đang ngẫm nghĩ lại ý nghĩa sâu xa của tuyệt sát Mị Ảnh.

Kẻ địch bỗng nhiên xuất hiện ở phía trước, anh ta lập tức thi triển tuyệt sát Mị Ảnh theo bản năng, bóng dáng trở nên mềm mại như biến thành một sợi dây quấn quanh người nọ...

Thân thể mềm mại quấn chặt lấy đối phương.

"Cậu làm gì đấy?!"

Người kia hoang mang.

Anh ta nhìn thấy Chu Dương nhẹ nhàng thoát khỏi ngọn thương, rồi quấn lên người mình thì lập tức sợ hãi, người đàn ông cao 1m93 lại sợ đến mức liên tục lùi về sau...

"Cút đi cút đi cút đi!"

"Ông đây là trai thẳng!"

Nhưng Chu Dương vốn không để ý đến anh ta.

Một khi anh ta đã xác định mục tiêu là lập tức quấn lên, áp sát vào người của đối phương.

Sau đó... Thi triển bí quyết của chữ "siết".

"Rắc!"

Cơ thể mềm mại trở nên cứng rắn.

Cơ thể vốn đang mềm mại đến mức tận cùng của Chu Dương bỗng nhiên có sức mạnh vô tận, xương cứng như kim cương siết chết người tu luyện kia!

Phụt!

Lục phủ ngũ tạng vỡ nát.

...

"Đi!"

"Đi mau!"

Mấy người tu luyện vốn đang hóng chuyện bỗng nhiên sợ hãi.

Bọn họ biết rất rõ về năng lực của đồng đội, đường đường là một người tu luyện năm sao nhưng lại bị siết chết trong nháy mắt, thực lực của người này...

Trốn!

Trốn!

Da đầu của bọn họ tê dại, tất cả cuống cuồng chạy ra ngoài.

Nhưng đã muộn rồi.

Vèo!

Vèo!

Bóng người của Chu Dương bay qua, quấn chặt lấy.

Phụt!

Phụt!

Âm thanh liên tục vang lên, không có ai sống sót!

...

Giây phút này, Chu Dương cảm thấy uy lực của kỹ năng tuyệt sát Mị Ảnh lại tăng lên.

Anh ta ngày càng quen thuộc thì tuyệt kỹ của Mị Ảnh cũng ngày càng phù hợp với cơ thể anh ta, uy lực đương nhiên sẽ liên tục tăng lên, đến cuối cùng, thậm chí còn có thể dung hợp với ý niệm, tinh khí thần, đạt đến mức tất cả mọi mặt đều dung hợp!

Đến khi đó... còn có mấy người là đối thủ của anh ta?!

...

Sáu sao?

Bảy sao?

Tám sao?

Đều là trò cười!

Chỉ cần cuốn chặt không buông...

Một ngày nào đó, anh ta có thể cuốn lấy cả thiên hạ!

Thì ra... Đây chính là sức mạnh của Mị Ảnh sao?

Chu Dương say mê.

...

Mà lúc này, truyền thừa cũng để lại những con mồi tốt nhất cho anh ta.

Đến đây đi!

Các con mồi!

Khóe miệng của Chu Dương hiện lên một nụ cười lạnh lẽo.

Vèo!

Ngọn thương quay lại.

Anh ta bước từng bước vào trong học viện.

...

Mà giây phút này, những người tu luyện ở trong học viện vẫn đang tìm kiếm linh thể.

"Không biết linh thể lần này đang ở đâu?"

"Hừ! Lần này tôi nhất định sẽ không để vuột mất nữa."

Tất cả người tu luyện đều cảm thấy hưng phấn.

Bọn họ tìm kiếm mọi ngóc ngách ở trong học viện, kiểm tra tất cả những nơi mà linh thể có thể xuất hiện, nhưng không có ai biết, vào lúc này, có một bóng người đang lẳng lặng bước đến...

Vèo!

Một bóng dáng quấn quanh cơ thể của một người tu luyện nào đó như một con rắn.

Phụt!

Máu bắn ra khắp nơi.

...

Một người, hai người, ba người...

Giết chóc ở mọi nơi.

Những người tu luyện khác nhanh chóng nhận thấy có gì đó không ổn.

Bốn sao bị giết chết thì thôi đi, ngay cả năm sao đỉnh cao cũng chết hết, việc này có phải có hơi đáng sợ hay không?

Có điều, khi bọn họ nhìn thấy thi thể của những người đã chết thì bỗng nhiên cảm thấy hưng phấn, cách thức giết người này quá giống với lần trước!

Bọn họ đã từng gặp kiểu giết người bằng cách làm cho đối phương bị ngạt thở này rồi!

Mấy hôm trước, ở trong tòa nhà kia, bọn họ tận mắt nhìn thấy kiểu năng lực này, không ngờ linh thể thần bí ở nơi này cũng có được năng lực đó!

Xem ra...

"Rắn lớn!"

"Nhất định là con rắn lớn!"

"Xem ra thành phố Thanh Minh có hai con rắn lớn!"

Những người tu luyện kia cảm thấy hưng phấn.

"Hình như lúc nãy tôi cũng nhìn thấy bóng dáng của một con rắn lớn xoẹt qua."

Một người bỗng nhiên nhớ lại hơi thở quái dị vừa rồi.

"Tôi nhìn thấy cảnh người kia bị giết chết từ phía xa, có một cái bóng giống như một con rắn lớn siết chết người đó."

Người còn lại nói.

Thậm chí, có người nhìn chằm chằm vào hơi thở trên xác chết một lúc lâu: "Hơi thở quái dị, âm nhu, nếu như tôi đoán không sai, lần này là một con rắn cái..."

Quả nhiên, mọi người hưng phấn.

Con rắn lớn lần trước là đực, lần này chính là cái...

Một đực một cái...

Hơn nữa, dựa theo kinh nghiệm bắt linh thể của bọn họ, nói không chừng còn có vài con rắn nhỏ, hoặc có một tổ linh thể xuất hiện... Nếu là như vậy thì bọn họ trúng lớn rồi!

"Chớ vội vui mừng, đừng quên thực lực của nó."

"Con rắn này... rất có thể là một sáu sao chân chính!"

Một người cảnh cáo.

Vẻ mặt của mọi người cũng trở nên nghiêm túc.

Mặc dù không biết tại sao các thiết bị phòng thủ linh thể trên những người này không phát huy tác dụng, nhưng hiển nhiên, thực lực của con rắn lớn này quá kinh khủng!

Nếu như bọn họ tách ra, chỉ sợ sẽ giống với những người đang nằm trên mặt đất này.

"Hợp tác đi."

Những người tu luyện liếc nhìn nhau.

"Được!"

Có kinh nghiệm của những lần trước, bọn họ nhanh chóng hợp tác với nhau.

Mục tiêu... là linh thể rắn cái đang chạy trốn kia!

...

Tin tức về linh thể rắn cái sáu sao nhanh chóng được truyền ra ngoài.

Thành phố Thanh Minh lại một lần nữa vỡ òa.

Những người tu luyện trở nên điên cuồng, tất cả đều lao về phía học viện Tam Xá Khẩu, nhất là những người lần trước không bắt được linh thể thì cảm xúc càng dâng trào.

Thứ này là linh thể sáu sao thực thụ!

Do đó, thành phố Thanh Minh lại sục sôi.

...

Ở một nơi nào đó.

Một người trẻ tuổi đang ngơ ngác nhìn những hơi thở mạnh mẽ đang không ngừng lao về phía thành phố Thanh Minh.

???

Quái lạ!

Thành phố Thanh Minh có con rắn cái từ khi nào?

Cậu ta nhìn kĩ bảng sự kiện do sư phụ suy diễn, nghiêm túc xem lại những chuyện trong hai ngày nay, xác định không xảy ra chuyện gì...

Kết quả thì sao?

Linh thể rắn cái xuất hiện!

Còn là sáu sao!

Bởi vì cậu ta quá mức tin tưởng nên đã bỏ lỡ!

Lừa nhau quá đi!

"Xem ra."

"Sư phụ lại tính nhầm rồi..."

...

Mà giây phút này.

Ở một nơi nào đó, có một người tiên phong đang quỳ rạp trên mặt đất, đầu đầy mồ hôi.

"Lại đây."

"Giải thích cho tao biết, chuyện con rắn cái này là sao?"

Người áo đen đứng đầu dịu dàng nói.

"Em, em cũng không biết."

"Không biết?!"

"Thời gian, địa điểm và loại hình xuất hiện của mỗi một linh thể đều sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta, bây giờ mày lại nói với tao là mày không biết?!"

"Nếu mày đã là người tiên phong, nghề nghiệp chính là dự báo, vậy mà mày lại nói là mày không biết?!"

Người mặc đồ đen tức giận.

"Em, em thật sự không biết gì cả."

Người tiên phong kia vẫn còn rất mờ mịt: "Không, không nên xuất hiện một con rắn cái..."

"Bịch!"

Người mặc đồ đen đá một cú.

"Không nên?!"

"Mẹ nó, mày nói với tao là không nên?!"

"Có nhiều người săn linh thể xuất hiện như vậy, có nhiều người để ý như vậy, mày còn nói là không nên?"

Người mặc áo đen tức giận.

"Em, em..."

Người tiên phong kia hoang mang.

Thật đó.

Đến bây giờ anh ta vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì...

Tự dưng lại bị lôi ra, rồi nói với anh ta là thành phố Thanh Minh lại xuất hiện một linh thể, nhưng anh ta rõ ràng đã tính qua rồi, thời gian này sẽ không có linh thể!

Con rắn cái chết tiệt kia từ đâu đến vậy?!

Chết tiệt!

Chẳng lẽ là "người tiên phong" có năng lực mạnh hơn anh ta ra tay sao?

Nếu nói như vậy...

Vẻ mặt của anh ta trở nên nghiêm túc hơn.

"Nhanh chóng điều chỉnh kế hoạch đi!"

Người mặc áo đen quát lớn.

"Dạ!"

Anh ta lau mồ hôi lạnh trên đầu, nhanh chóng quay về.

Nơi đó.

Trong căn phòng của anh ta, hơn trăm màn hình ánh sáng đang lơ lửng giữa không trung, ở giữa có một chiếc la bàn vô cùng đẹp, vô số thông tin đang suy diễn, giống như một thế giới nhỏ thần bí...

Mấy trăm người tu luyện bận rộn, giúp đỡ suy diễn và tính toán, ngay cả hơn trăm máy chủ ở phía xa cũng đang điên cuồng tính toán, không hề nghỉ ngơi lấy một giây.

Đây chính là con đường tiên phong của anh ta.

Thứ gọi là tiên phong, không phải là quy tắc thời gian, mà nó giống như một công thức tính toán hơn...

Suy diễn!

Năng lực của người tiên phong càng mạnh, thứ mà anh ta suy diễn ra càng chuẩn, xác suất thành công cũng càng cao! Với năng lực hiện giờ của anh ta, chỉ suy diễn thành phố Thanh Minh thì vốn là không có vấn đề gì...

Vù...

Vù...

Màn hình ánh sáng lơ lửng.

Thậm chí, ở góc trên bên phải còn hiện lên xác suất thành công của việc suy diễn, 99.9%!

"Vậy nên."

"Mình gặp phải 0.1% này sao?"

Anh ta trầm ngâm trong chốc lát.

Xem ra, nếu như có người tiên phong mạnh hơn ra tay...

Vậy thì kế hoạch nên sửa cho đúng.

Linh thể là nền tảng của kế hoạch của bọn họ, cũng là cơ sở cho toàn bộ cơ cấu suy diễn, nếu như linh thể xảy ra sai sót thì tất cả sẽ xuất hiện sự sai lệch, cho nên...

Phải chỉnh lại!

Vì vậy, anh ta nghiêm túc ghi chép lại: Rạng sáng ngày hôm nay, xuất hiện một con rắn cái sáu sao! Bắt đầu suy diễn lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 22 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status