Mị ảnh

Chương 300: Chồn đến chúc tết



Nghệ Phong đi vào sòng bạc, gọi một thị nữ lại hỏi thăm một chút vị trí của Tử Âm, sau đó liền hướng về phía một phòng riêng đi tới.

Tử Âm ngồi trong phòng, toàn thân mặc cẩm y màu tím, da thịt trắng noãn, cần cổ một mảnh bạch tuyết như bạch ngọc, theo cổ nhìn xuống, song phong ngạo nghễ. Đường cong uyển chuyển hiện ra hấp dẫn khiến người ta mê mẩn nhìn không chớp mắt, dựa vào thị giác hầu như có thể cảm giác được đàn hồi từ trên đó.

Mái tóc đen thùi bó rên đỉnh đầu thành một vòng cung, dung nhan tuyệt mĩ lại tản ra bộ dáng thướt tha thành thục, chỉ cần ở điểm này, cũng đã rất rung động lòng người rồi.

Song phong căng phồng, chân dài mông to, thân thể xinh đẹp, phối hợp lại với nhau thành một vưu vật hiếm thấy nhân gian.

- Tử Âm tỷ!

Nghệ Phong đi tới trước mặt Tử Âm, nhẹ giọng hô.

- Nghệ Phong, ngươi đã đến rồi sao?

Tử Âm cao hứng đứng dậy đi thẳng tới trước mặt Nghệ Phong, bởi vì nàng kích động, trước ngực cũng tùy theo nhún vài cái, khiến cho con mắt Nghệ Phong thiếu chút nữa rớt ra ngoài.

Tử Âm thấy con mắt Nghệ Phong giống như bộc phát ra hỏa diễm nhìn chằm chằm vào bộ ngực của chính mình, sắc mặt nàng có chút nóng lên, giận dữ liếc mắt Nghệ Phong nói:

- Nhìn cái gì?

- Ha ha…

Nghệ Phong ngượng ngùng cười cười:

- Vẫn là Tử Âm tỷ quá mức mê người, ta không nhịn được!

Tử Âm trắng mắc liếc Nghệ Phong:

- Phải không? Ngươi không muốn nói cho ta biết nữ nhân kia là ai sao? Có nàng rồi ngươi còn có thể nghĩ ta mê người?

- Ha ha…

Nghệ Phong cười khúc khích hai tiếng che giấu nói:

- Đều mê người, đều mê người! Được rồi, Tử Âm tỷ vội vã tìm ta tới làm gì, phát sinh chuyện gì sao?

Nghệ Phong rất nghi hoặc nhìn Tử Âm, vừa rồi hắn mới nhìn quét một vòng quanh sòng bạc, cũng không phát hiện điểm khác biệt nào, tất cả đều đang tiến hành đâu vào đấy.

Tử Âm thấy Nghệ Phong nói sang chuyện khác, nàng cười cười, cũng không tiếp tục để vấn đề dây dưa trên người Tần Y:

- Ừm, bây giờ còn chưa phát sinh chuyện gì, bất quá có thể lập tức sẽ xảy ra.

- Xảy ra chuyện gì?

Nghệ Phong nhíu nhíu mày.

Tử Âm thở dài một hơi, hơi chút bất đắc dĩ nói:

- Hung Lang và Tàn Bạo đến sòng bạc, đang ngồi ngay trong phòng riêng của sòng bạc.

- Hung Lang? Tàn Bạo? Là bọn nào?

Nghệ Phong rất nghi hoặc hỏi.

Tử Âm giải thích nói:

- Hai vương giả khác trong thế giới ngầm của đế đô! Biệt hiệu Hung Lang, Tàn Bạo!

- A! Tên này quả nhiên đủ hung ác độc địa. Ha ha, nếu bọn họ đến sòng bạc, vậy để cho bọn họ đến đi. Cho chúng ta làm điểm sinh ý, chúng ta hoan nghênh mà!

Nghệ Phong không cho là phải cười cười nói.

Tử Âm giận dữ liếc mắt nhìn Nghệ Phong:

- Ngươi thật sự không rõ hay giả bộ không rõ? Bọn họ đang dùng kiểu chồn đi chúc tết gà, bọn chúng không mang theo ý tốt đến.

- Ha ha! Không phải đến hiện tại bọn họ vẫn chưa làm gì sao?

Nghệ Phong nói:

- Tử Âm tỷ cũng không nên quá mức run sợ. Nơi này là địa bàn của chúng ta. Chẳng lẽ còn sợ bọn họ hay sao?

Tử Âm đối với tính tùy tiện của Nghệ Phong Tử Âm rất bất đắc dĩ:

- Bọn họ cũng đều dẫn theo một đám thủ hạ đến, mà những thủ hạ kia lại là phụ tá đắc lực của bọn họ. Hầu như là thực lực cực mạnh của bang hội. Thành viên hai bang cùng tụ lại một chỗ, nếu như gây sự trong sòng bạc, ta căn bản không thể chống đỡ nổi, cho nên mới gọi ngươi đến đây!

- Ừm!

Nghệ Phong ừm một tiếng, dường như cũng không quan tâm đến chuyện đó, điều này nhất thời khiến cho Tử Âm có chút nóng nảy.

- Nghệ Phong, chẳng lẽ ngươi không quan tâm đến những điều ta nói sao?

- Ừm!

Nghệ Phong quay ra cười hì hì với Tử Âm, đi tới bên người nàng, đưa tay cầm lấy cánh tay Tử Âm, kéo nàng ngồi xuống ghế cười nói:

- Tử Âm tỷ cứ yên tâm đi! Ta tự nhiên biết ý tứ của nàng, không phải là chồn chúc tết gà sao? Khôn có vấn đề gì hết, Tử Âm tỷ không cần lo lắng, cứ giao cho ta là được rồi.

- Nhưng mà…

Tử Âm vừa muốn nói gì, đã bị Nghệ Phong ngắt lời nói:

- Đừng lo lắng, để cho bọn họ chơi thoải mái đi. Nếu như bọn họ không gây ra chuyện gì thì thôi, nếu như bọn họ muốn gây rối, hừ… Lúc đó đừng trách ta ngoan độc…

Trong mắt Nghệ Phong hiện lên một đạo hàn quang, khiến Tử Âm nhìn thấy trong lòng cũng có chút run run.

- Thế nhưng, thực lực hai người Hung Lang và Tàn Bạo rất cao. Bất luận một người trong bọn họ đều mạnh hơn ta một bậc. Tuy rằng ngươi mạnh, thế nhưng dù sao cũng chỉ là một Tướng Cấp nhất giai. Làm sao có thể chống đỡ được nhiều người như vậy? Ngươi…

Tử Âm nói đến phân nửa, vừa nhìn thấy người đẩy cửa đi vào, lập tức liền ngừng lời của nàng, cũng rốt cuộc rõ ràng vì sao Nghệ Phong không lo lắng chút nào rồi.

Bạo Cương nhìn Nghệ Phong đang ngồi trên ghế mỉm cười, hắn sang sảng cười to nói:

- Phong thiếu, làm sao hôm nay tự dưng lại muốn mời ta đến sòng bạc chơi đây? Lẽ nào ngươi muốn đánh vài ván với ta hay sao?

- Đến! Bạo Cương vương gia! Ngồi!

Nghệ Phong phân phó cho thị nữ cùng tiến vào với Bạo Cương đứng bên cạnh hầu trà rồi nói.

Bạo Cương ngồi vào bên cạnh Nghệ Phong, quay đầu bắt chuyện một tiếng với Tử Âm, sự xinh đẹp của Tử Âm, khiến cho mặc dù hắn đã gặp qua nhiều lần, vẫn không thể áp chế nổi kinh ngạc về vẻ đẹp của nàng.

Nghệ Phong thấy Bạo Cương nhìn Tử Âm có chút dại ra, cho dù hắn thấy thế nhưng cũng không thể trách được, vỗ một chút Bạo Cương nói:

- Bạo Cương Vương gia, ta mời ngài qua đây không phải để ngồi ngắm Tử Âm tỷ của ta đâu!

- Ha ha…

Lúc này Bạo Cương mới kịp thời phản ứng, thấy được mình thất thố, ngượng ngùng cười ha tiếng, dời ánh mắt đi.

- Bạo đại ca đừng nghe Nghệ Phong nói lung tung!

Sắc mặt Tử Âm có chút nóng lên, tức giận liếc nhìn Nghệ Phong, bất quá câu " Tử Âm tỷ của ta" lại khiến nàng thỏa mãn mỉm cười, bởi vì Nghệ Phong nói vậy, không khác gì Nghệ Phong đã xem Tử Âm như người nhà mình.

- Phong thiếu nói không sai. Tử Âm muội tử đẹp như vậy, ta nghĩ bất kể nam nhân nào nhìn thấy đều sững người!

Bạo Cương ngược lại cũng hào hiệp, dứt khoát nói thẳng ra.

Một câu nói này, trong nháy mắt khiến cho sắc mặt Tử Âm càng thêm nóng lên bừng bừng, không khỏi hung hăng giận dữ liếc mắt nhìn Nghệ Phong, trách cứ hắn tại sao lại làm cho nàng rơi vào tình cảnh xấu hổ như vậy!

Nghệ Phong quay ra nháy nháy mắt với Tử Âm, đồng thời quay đầu về phía Bạo Cương nói:

- Ta ngồi buồn chán một mình trong sòng bạc của Tử Âm tỷ, cho nên nghĩ tìm một người đến chơi cùng ta, thế nhưng đế đô ta lại không quen biết người nào khác, chỉ đành mời Bạo Cương Vương gia đến chơi cùng. Không có việc gì thì đi tẩm quất, tâm sự một ngày cũng được.

Tử Âm nghe được Nghệ Phong trợn mắt nói lời nói dối, cảm giác ngượng ngùng đỏ mặt, rõ ràng là mời người ta đến giúp đỡ, không ngờ hắn lại nói thành mời người ta đến dạo chơi nghỉ ngơi.

Bạo Cương cũng không biết đám người Hung Lang đang tại sòng bạc, thấy Nghệ Phong nói như vậy, hắn thật đúng là tưởng Nghệ Phong thực sự nhàn rỗi cho nên mới mời mình qua đây chơi. Hắn quay đầu cười với Nghệ Phong nói:

- Vậy thì phải cảm ta Phong thiếu rồi. Sòng bạc này ta không biết xuất phát từ ý tưởng thiết kế của ai, thật đúng là nơi hưởng thụ tốt nhất trên nhân gian!

Bạo Cương rất kinh ngạc, vừa rồi một đường đi tới đây, hắn nhìn hết hệ thống thiết bị và trang trí của sòng bạc, quả thực là nơi các đệ tử sa đọa, hoa hoa công tử lãng phí tiêu xài. Dừng lại ở đây một thời gian dài, sợ rằng chỉ là nam nhân sẽ vô cùng lưu luyến rời đi!

Nghĩ vậy, Bạo Cương không khỏi quay đầu nhìn về phía Tử Âm. Đối với việc Tử Âm đổi sòng bạc trở thành bộ dạng hiện tại Bạo Cương tương đương bội phục. Nếu có thể phát triển lên, nơi này nhất định sẽ trở thành tiêu hồn quật.

Tử Âm cười cười, cũng không nói cho Bạo Cương biết thiết kế nơi này toàn bộ xuất phát từ tay của Nghệ Phong.

- Nếu Bạo đại ca đã thích, sau này cứ thường đến nơi đây chơi cũng được!

Tử Âm cười nói.

Bạo Cương trêu đùa cười nói:

- Ta cũng không dám, ta sợ ở chỗ này lâu lâu một chút, sau đó ta sẽ không muốn rời đi!

Nghệ Phong cười cười, đối với Bạo Cương vương gia tính tình hào sảng như vậy, hắn luôn có cảm giác rất thân thiết. Dưới đáy lòng Nghệ Phong yên lặng tính toán:

- Nếu như ngươi không đến, sợ là nhi tử của ngươi muốn đến rồi. Hắc hắc, chính mình có nên làm cho Viêm Phong một cái khách quý tạp không nhỉ? Nói như thế nào đi nữa, tiểu tử kia nhất định có thể chiếu cố tốt sinh ý của sòng bạc!

Nếu như hiện tại Bạo Cương biết Nghệ Phong đang tính toán gia đình hắn như vậy, cho dù Nghệ Phong tài hoa kiệt xuất đến mức nào đi nữa, hắn cũng không bao giờ dám để nhi tử của mình lại gần Nghệ Phong.

- Bạo Cương đại ca, ta mang ngươi đi sòng bạc một chút… Ách… Kỳ thực sòng bạc cũng gọi là Kim Lâu! Chờ vài ngày nữa làm xong bảng hiệu, sòng bạc phải đổi tên!

Tử Âm cười nói.

Tử Âm thấy Bạo Cương tới, nàng cũng triệt để thở dài một hơi, có một cao thủ Vương Cấp cao giai, hơn nữa đám người của chính mình? Chẳng lẽ phải sợ bọn hắn nữa hay sao?

Nghĩ vậy, Tử Âm quay đầu nhìn thoáng qua Nghệ Phong, khóe miệng thả ra một nụ cười mê người: Hóa ra hắn chuẩn bị tốt kế hoạch từ trước rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status