Mị ảnh

Chương 257: Dung hợp thành công



- Hấc hấc! Tiểu tử, có phải rất hận ta! Ta chính là muốn dàn vặt ngươi, phía sau mới là màn kịch hay. Xuy xuy...

Lão quái đầu cười rất tà ác.

Lão quái đầu lấy ra khỏa đan dược còn lại, nói với Nghệ Phong:

- Há mồm, nuốt nốt khỏa đan dược này vào đi!

Bất đắc dĩ, Nghệ Phogn chỉ đành mở miệng theo lệnh lão quái đầu, đồng dạng dược hiệu đan dược ngũ giai trung cấp lập tức được phát huy, chạy một vòng tiến nhập vào trong khí hải Nghệ Phong, bao vây lấy ngụy Phệ Châu.

Nhất thời, Nghệ Phong cảm giác từng đạo năng lượng trong đó phát ra, sau đó dung nhập vào trong thủy cầu của mình. Từ khí tức năng lượng nhìn lại, Nghệ Phong không khó nhận ra, những năng lượng này chính là những năng lượng vừa mới bị thôn phệ, chỉ là trong đó còn lẫn vài phần khí tức chưa rõ.

Thấy Nghệ Phong còn đang nghi hoặc, lão quái đầu quát mạnh lên:

- Đừng quản nó, nỗ lực hấp thu, đối với ngươi chỉ có lợi không có hại.

Tuy ràng hoài nghi lời lão quái đầu, nhưng Nghệ Phong vẫn nỗ lực hấp thu từng đạo năng lượng này. Nguyên bản thủy cầu cũng được lớn mạnh dần lên.

Thấy thể, trong lòng Nghệ Phong không khỏi vui vẻ. Hắn biết, đây mới là bước đầu tiên, tới màn Phê Châu dung nhập nguyên hồn mới là một màn kịch nặng nhất! Cũng giống như lúc này, đều hung hiểm vạn phần.

Linh khí nhanh chóng bị thôn phệ, nhiều nhất chỉ mất đi thực lực, thế nhưng nếu linh hồn cũng bị thôn phệ sạch sẽ, kết cục không khác gì so với chết, nhiều nhất cũng làm người đần độn vô dụng.

Từng đạo năng lượng tỏa ra bổ sung vào trong thủy cầu, nguyên bản thủy cầu to cỡ quả anh đào, lúc này cũng được gia tăng một vòng. Trong đó cư nhiên còn có màu lục nhạt. Nghệ Phong đoán rằng, đây là khí tức của ngụy Phê Châu, chỉ là không biết có tác dụng gì!

- Tiểu tử, đưa ngụy Phê Châu tới thức hải, nhớ kỹ, hiện tại không thể cho nguyên hồn tiếp xúc với nó, bàng không ta cũng không cứu được ngươi!

Lão quái đầu cẩn thận nhắc nhở. Tuy ràng là ngụy Phê Châu, nhưng đối với Nghệ Phong mà nói, vẫn cực kỳ nguy hiểm.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, dựa theo lão quái đầu phân phó, châm rãi chuyển dời ngụy Phệ Châu tới trong thức hải.

Nhất thời, hồn lực trong thức hải tiếp xúc với ngụy Phệ Châu, từng đạo đều dung nhập vào trong nó. Mặc dù có tác dụng của cố hồn đan, hồn lực bị tập trung lại, thể nhưng lực thôn phệ cường đại của ngụy Phệ Châu, vẫn tiếp tục thôn phệ từng đạo hồn lực.

Nghệ Phong cảm giác được nguyên hồn bị lực thôn phệ dẫn dắt, đang chậm rãi đi động hướng về ngụy Phê Châu. Trong lòng hắn hoảng hốt, nhanh chóng khống chế nguyên hồn ừốn về phía sau hồn lực, dùng lực tập trung hồn lực tạo thành một màn chắn trước nguyên hồn.

Nghệ Phong không thế khống chế hồn lực,chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn hồn lực bị ngụy Phệ Châu chậm rãi thôn phệ. Khi ngụy Phê Châu thôn phệ được ba thành hồn lực, trong nháy mắt Nghệ Phong liền cười khổ, cứ theo tốc độ ngụy Phê Châu thôn phệ càng lúc càng nhanh, hắn có chút cảm giác lão quái đầu đang đùa hắn, nếu tiếp tục như vậy, không còn hồn lực làm lá chắn, sợ là chính mình sẽ biến thành kẻ ngây ngốc rồi!

- Là lúc này!

Ngay khi Nghệ Phong đang bất lực mở mắt trừng trừng nhìn từng đạo hồn lực bị thôn phệ, lão quái đầu thì thầm một tiếng, hung hăng bắt Yêu Ngọc qua, móng tay cứa trên người Yêu Ngọc một cái, trong lúc Yêu Ngọc giãy dụa, một giọt máu tinh hồng tản mát ra quang mang mị hoặc rơi ra.

Nếu như Nghệ Phong thấy được giọt máu này, nhất định sẽ kinh ngạc vạn phần, rất khó lý giải vì sao toàn thân Yêu Ngọc gần như trong suốt, lại có máu màu hồng!

Lão quái đầu không chút suy nghĩ, đánh giọt máu này vào trong cơ thể Nghệ Phong.

Nhất thời, Nghệ Phong cảm giác toàn thân hơi bị chấn động, đồng thời, Nghệ Phong cảm giác nguyên hồn mình như bị bao bọc lại, nguyên bản nguyên hồn nhìn không rõ, cư nhiên bày ra dáng dấp nhân tính, giống như một Nghệ Phong bàng máu thu nhỏ.

- Đưa ngụy Phệ Châu tới, dung hợp lại, ngươi cần phải làm là dùng hồn lực để hai thứ dung hợp hoàn mỹ với nhau. Nhớ kỹ, nhìn thời gian thích hợp, nhất định phải là ngụy Phê Châu dung nhập trong nguyên hồn, tuyệt đối không thể phân ra chủ yếu và thứ yếu!

Thanh âm lão quái đầu mạnh mẽ vang lên bên người Nghệ Phong.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi khống chế hồn lực, máu Yêu Ngọc quả nhiên thần kỳ, không những giải trừ được tập trung của dược hiệu, còn khiển lực thôn phệ của ngụy Phệ Châu giảm mạnh.

Ngụy Phê Châu chậm rãi lại gần về phía nguyên hồn, tuy ràng Nghệ Phong cảm giác được một cỗ lực thôn phệ cường đại, thể nhưng nguyên hồn vẫn không đột phá khỏi tầng bao bọc bàng máu kia. Điều này khiến cho Nghệ Phong thở phào một hơi.

Đã không có dược hiệu tập trung hồn lực, cũng không còn gì ngăn trở ngụy Phệ Châu, nghệ Phong liền khống chế nó bắt đầu dung nhập vào nguyên hồn.

Ba... Ba...

Động tác của Nghệ Phong trong nháy mắt khiển màn bao bọc kia hơi chút vỡ tan, điều này làm cho Nghệ phong sốt ruột, đồng thời hồn lực toàn thân bắt đầu vận chuyển, ép ngụy Phệ Châu hung hăng qua tới.

Ba...

Màn máu bao bọc rốt cuộc không chịu nổi lực thôn phệ, mạnh mẽ vỡ tan, thể nhưng đồng thời, Phệ Châu trong nháy mắt cũng đánh vào trong nguyên hồn.

Nhất thời, Nghệ Phong cảm giác được trong nguyên hồn tản mát ra từng đạo năng lượng, đồng thời nguyên hồn lấy một loại tốc độ cực nhanh mạnh mẽ xoay ừòn. Cuối cùng, chỉ còn nhìn thấy được một dạng vòng đang xoay tròn.

Đồng thời, từng đạo hồn lực cũng bị thôn phệ vào.

Lão quái đầu ở bên ngoài, thấy dáng dấp như vậy, hắn có chút ngoài ý muốn, thầm nói:

- Ta còn tưởng ràng cần phải có ta ra tay giúp đỡ, nghĩ không ra tiểu tử này cư nhiên có thể tự mình đối phó. Quả nhiên có vài phần bản lĩnh!

Thấy Nghệ Phong đã rơi vào nhập định, lão quái đầu cũng không quản tới hắn, cầm lấy Yêu Ngọc, đi bồi bổ cho tiểu gia hỏa này. Nhớ tới mấy ngày này lãng phí MỊ bồi bổ tiểu gia hỏa này, hắn không nhịn được một trận đau lòng, chỉ là nghĩ tới máu Yêu Ngọc, tia đau lòng này mới thu lại đôi chút.

Cũng không biết qua bao lâu, khi Nghệ Phong từ trong nhập định tỉnh lại, nhìn nguyên hồn trong thức hải tản ra lực thôn phệ, hắn biết mình đã dung hợp thành công.

Dưới tác dụng của lực thôn phệ, hồn lực cũng hướng về phía nguyên hồn, nhưng vì quan hệ bản nguyên, thôn phệ cũng không được nhiều.

Thể nhưng chỉ cần điều này đã đủ khiển Nghệ Phong mừng rỡ như điên. Nguyên hồn có thể thôn phệ hồn lực, như vậy khi tu luyện nhiếp hồn thuật nhất định đề thăng thật nhanh. Bởi vì, tu luyện nhiếp hồn thuật, chính là dung nhập được nhiều hay ít hồn lực vào nguyên hồn.

Nghệ Phong cẩn thận dò xét nguyên hồn một chút, lúc lâu sau, hắn mới ngạc nhiên nói:

- Không phải chứ, ta mới đến bình cảnh tứ tinh trung giai sao?



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status