Cưng chiều vợ nhỏ trời ban

Chương 2833



Chương 2833:

Thượng Quan Mặc vẫn ở bên Lục Họa, cho nên Lục Họa không tìm được cơ hội lấy máu lần thứ ba.

Thế nhưng cô biết không thể kéo dài nữa, bởi vì sách y ghỉ chép là thời gian ba lần lấy máu phải liên tục, có kỳ hạn, nếu không sẽ thất bại trong gang tắc.

Thượng Quan Mặc chỉ cách khỏe mạnh còn mỗi một bước, thắng lợi đang ở phía trước.

Thế nhưng Lục Họa cũng biết, sau ba lần lấy tâm đầu huyết cô và con cũng đi tới đường cùng.

Cô không oán không hối.

“Vợ, lát nữa anh phải ra ngoài làm việc, rất nhanh sẽ trở lại, en ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, đừng đi ra ngoài chạy loạn, bác sĩ bảo em phải tính dưỡng giữ thai.” Thượng Quan Mặc không yên lòng dặn dò.

Anh phải ra ngoài rồi, vậy có nghĩa là thời cơ đã đên.

“Đạ, em sẽ không chạy loạn, anh chuyên tâm đi làm việc đi.” Nói rồi Lục Họa câm áo khoác lên, tự mình mặc cho Thượng Quan Mặc.

“Để anh! Em bây giờ là phụ nữ có thai, anh không cân em hâu hạ.”

Thượng Quan Mặc dịu dàng cừng chiêu cười nói.

Lục Họa cố ý nói: “Chồng, để em giúp anh! Đây là bổn phận làm vợ của em.

Động tác cô mềm nhẹ lại chăm chú, cần thận tỉ mỉ giúp anh mặc áo khoác, còn giúp anh sửa sang lại quân áo, Thượng Quan Mặc cảm giác bàn tay nhỏ của cô rơi vào trên người anh, mỗi một cử động đều làm tim anh nhộn nhạo.

Thượng Quan Mặc cằm tay cộ: “Vợ ơi hôm nay em sao vậy, sao tôt với anh như vậy?”

Lục Họa nhướng chân mày lá liêu, hờn dỗi nói: “Anh nói gì vậy, lẽ nào trước đây em không tôt với anh sao?

Em thây lương tâm anh ngủ quên mắt rồi đó.”

“Không phải, trước đây em đối với anh cũng tốt, thế nhưng hôm nay đặc biệt tốt, thực sự làm anh được yêu thương mà lo sợ.”

Lục Họa nhón chân lên, trên gò má anh tuân dùng sức hôn một cái: “Sau này mỗi một ngày em đều sẽ đối tốt với anh như vậy.”

Thượng Quan Mặc vươn tay ôm cô: “Vợ, em như thê làm anh cũng không muốn đi, anh bảo Thập Nhật Xanh đôi lịch trình vậy, ngày hôm nay anh không muôn ra ngoài, chỉ muôn ở bên em và Tiểu Diệp Diệp thôi.”

Lục Họa nhanh chóng đầy anh ra, còn giơ tay chào anh: “Chồng Ơi, anh đi nhanh một chút đi! Không cho phép lười biếng, đừng quên, anh còn phải lâm tiền nuôi em và Tiểu Diệp Diệp äy.

“Vậy anh ởi nhé.”

“Dạ”

Thượng Quan Mặc đi tới chiếc xe sang trọng trên sân cỏ.

Bóng lưng anh dân dân khuất xa, Lục Họa đứng ở dưới cột đèn cung đình nhìn xuống thân ảnh anh càng lúc càng xa, đột nhiên đỏ cả vành mắt, đây là một lần cuối cùng cô tiễn anh.

Anh đứa ngốc này, còn cái gì cũng không biết, anh không biết lần từ biệt chính là vĩnh biệt.

Hai tay xuôi ở bên người Lục Họa siết thành quyên, cô dùng hệt khí lực toàn thân khắc chế. bản thân, đừng gọi.

anh, đừng đuổi theo anh, đừng để cho anh quay đầu.

Cứ như vậy lặng lặng tiễn anh rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 790 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status