Chàng rể cực phẩm

Chương 995

Chương 995 - Bầu không khí căng thẳng

Ba ông lão không hề tức giận, nhưng người đàn ông trung niên đứng bên cạnh bọn họ lại tỏ vẻ không vui. Ông ta chính là Chung Ly Văn – chủ nhà họ Chung thế hệ này, thấy Lâm Ẩn không hề kính trọng với ba cụ ông thì quát lên:

“Nhóc con, chú ý thái độ nói chuyện của cậu đi”.

“Im miệng”.

Cụ ông nhà họ Chung đứng giữa ba người quát to, sau đó tươi cười nói với Lâm Ẩn: “Đúng là anh hùng xuất hiếu niên, không ngờ cậu Lâm còn nhỏ đã có thực lực như thế”.

Cụ ông nhà họ Kỷ và nhà họ Cổ cũng liên tục gật đầu tươi cười, nhất là cụ ông nhà họ Kỷ đã sắp cười ra hoa rồi, cảm thấy rất may mắn vì quyết định của mình.

Tuy bọn họ đã nhận được tin tức người đánh chết Tiêu Hổ ở bên ngoài là một chàng trai trẻ hai mươi mấy tuổi, nhưng không ngờ Lâm Ẩn còn trẻ như thế, thực lực còn không thua gì bọn họ, thiên phú dù ở trong bí cảnh Côn Luân cũng là thiên tài hàng đầu.

“Ba vị khỏi nói mấy câu khách sáo, muốn gặp tôi là có chuyện gì?”, Lâm Ẩn không mặn không nhạt gật đầu với ba người.

Sắc mặt ba cụ ông hơi thay đổi, bọn họ muốn gặp Lâm Ẩn cũng chỉ là muốn nhìn thử nhân tài mới xuất hiện của thế giới bên ngoài thôi, xem có thể kéo tới một người giúp đỡ cho ba nhà không, dù sao khoảng thời gian này nhà họ Tiêu hành động không hề kiêng dè chút nào cả.

Ngày hôm qua ba cao thủ Thần cảnh đang bế quan của ba nhà tự nhiên tử vong, tuy không có chứng cứ, nhưng nhìn theo tình hình bây giờ, có lẽ người ra tay chính là người của nhà họ Tiêu.

Nhưng bây giờ xem thái độ của Lâm Ẩn, hình như không thấy hứng thú với bọn họ lắm.

“Cậu bạn, cậu ra tay giết người của nhà họ Tiêu, chắc chắn nhà họ Tiêu sẽ không bỏ qua cho cậu, cậu phải hợp tác với chúng tôi mới có thể chống lại nhà họ Tiêu”.

Sắc mặt cụ ông nhà họ Kỷ hơi nặng nề.

“Có lẽ cậu bạn không biết, cụ ông của nhà họ Tiêu chính là cao thủ Nhân Tiên thật sự, vài ngày nữa sẽ rời khỏi bí cảnh Côn Luân, đến lúc đó với tu vi của cậu cũng rất khó ngăn cản”.

Cụ ông nhà họ Cổ cũng nói theo.

“Ồ?”.

Lâm Ẩn lạnh nhạt nói: “Các người ở ẩn trong Côn Luân, chẳng lẽ còn có liên lạc với bên trong bí cảnh Côn Luân sao?”.

Cụ ông nhà họ Chung cười khổ một tiếng nói: “Ba nhà chúng tôi đã mất đi cách liên lạc với bí cảnh Côn Luân từ lâu, tổ tiên của ba nhà chúng tôi cũng từng vào bí cảnh Côn Luân, nhưng bây giờ đã không liên lạc được nữa, chỉ có nhà họ Tiêu vẫn còn liên lạc với người trong đó, tuy nói vùng đất này là bốn nhà chúng tôi cùng làm chủ, nhưng thật ra mạnh nhất vẫn là nhà họ Tiêu, cần ba nhà chúng tôi cùng chống lại, nhà họ Tiêu mới không dám quá đáng”.

Lâm Ẩn gật đầu, anh không ngờ bên ngoài còn có người có thể liên lạc trực tiếp với bí cảnh, nếu không phải đã giết người của nhà họ Tiêu, anh cũng muốn hỏi thăm thử tin tức trong bí cảnh bây giờ.

“Cậu bạn có thể suy nghĩ kỹ lưỡng”, cụ ông nhà họ Kỷ tươi cười nói: “Chỉ cần cậu chịu liên minh với chúng tôi, tôi sẵn lòng gả cháu gái ruột cho cậu, để chúng ta thân càng thêm thân”.

“Cháu gái tôi chắc chắn không thua kém gì tiên nữ trong tiên cảnh Côn Luân”.

“Cậu có thời gian có thể đến nhà họ Kỷ của chúng tôi ngồi một lát”.

Cụ ông nhà họ Kỷ tươi cười nói, lão ta rất tự tin vào dung mạo của cháu gái mình, tin rằng chỉ cần Lâm Ẩn gặp cháu gái chắc chắn sẽ động lòng.

“Không cần, tôi đã kết hôn rồi”.

Lâm Ẩn lắc đầu, hờ hững nói.

“Không sao”.

Cụ ông Kỷ cười nói: “Nam tử hán đại trượng phu, ai mà không tam thê tứ thiếp chứ”.

Hai cụ ông còn lại thầm mắng một tiếng gian xảo, nếu có thể mượn sức một cao thủ như Lâm Ẩn chắc chắn sẽ đem lại rất nhiều lợi ích, hơn nữa Lâm Ẩn còn trẻ như vậy, sau này chưa chắc không thể thăng lên Nhân Tiên cảnh thật sự.

“Thật ra cháu gái của tôi cũng không tệ”, cụ ông nhà họ Cổ sờ mũi nói.

“Hừ!”.

Cụ ông Chung hừ lạnh mọt tiếng: “Nơi này là nhà họ Chung của tôi, nhà họ Chung cũng có không ít cô gái tốt, cậu bạn có thể suy xét”.

Chung Ly Văn ở bên cạnh trợn mắt há mồm, ông ta vốn tưởng Lâm Ẩn chỉ là một người bình thường bên ngoài, không hề cảm nhận được hơi thở tu hành trên người Lâm Ẩn, bây giờ xem ra có lẽ Lâm Ẩn không hề đơn giản như trong tưởng tượng của ông ta.

“Không cần”.

Lâm Ẩn lạnh nhạt đáp, không hề để tâm đến lời nói của ba người: “Mấy ngày nay tôi sẽ ở lại nhà họ Chung, nếu nhà họ Tiêu đến gây chuyện tôi sẽ tự xử lý”.

“Vậy cậu cứ ở lại nhà họ Chung đi”.

Cụ ông nhà họ Chung gật đầu, nói với Chung Ly Văn đứng bên cạnh: “Ly Văn, đưa cậu Lâm ra ngoài đi”.

“Vâng, mời cậu Lâm”.

Chung Ly Văn không dám tỏ thái độ kiêu căng nữa, cung kính nói với Lâm Ẩn.

Lâm Ẩn gật đầu, xoay người rời đi cùng Chung Ly Văn.

Đợi anh đi rồi, cụ ông Chung hỏi hai cụ ông khác: “Hai người cảm thấy người này thế nào?”.

“Thực lực rất mạnh”, cụ ông Kỷ gật đầu nói: “Chỉ có thể mượn sức, không thể trở mặt”.

“Đúng thế”.

Cụ ông Cổ cũng gật đầu: “Người này còn trẻ đã có thực lực không thua gì chúng ta, chỉ có thể mượn sức, hơn nữa với tính cách của nhà họ Tiêu chắc chắn sẽ trả thù Lâm Ẩn, đến lúc đó lại để ba người chúng ta ra mặt bảo vệ cậu ta, sau đó dù là cụ ông nhà họ Tiêu ra khỏi bí cảnh Côn Luân, bốn người nửa bước Nhân Tiên là chúng ta hợp tác cũng chưa chắc sẽ sợ ông ta”.



“Bên kia, Chung Huân dẫn hai chị em Thẩm Xuyến đến chỗ tiểu viện của mẹ bọn họ.

Không đợi bọn họ đi vào trong, một đám người trẻ tuổi đã đi tới.

Mấy người trẻ tuổi này ăn mặc lộng lẫy, khí thế bất phàm.

“Chung Huân, cô tìm hai đứa con hoang kia tới rồi à?”.

Người nói là một người tuổi trẻ dáng người cao gầy, dung mạo tuấn tú, ánh mắt vênh váo.

“Vì hai đứa con hoang các người mà nhà họ Chung của chúng ta tổn thất biết bao nhiêu tài nguyên, các người còn dám xuất hiện ở đây, mau cút ra khỏi Côn Luân, đây không phải nơi các người có thể đến”.

“Viên Văn, anh đừng có quá đáng!”, Chung Huân quát to, Viên Văn là thiên tài chủ nhà mời đến, vì chuyện của cô mình, phe bọn họ và phe của chủ nhà có quan hệ rất căng thẳng, nhưng cô ta không ngờ Viên Văn lại dám sỉ nhục trắng trợn như vậy.

Tuy Viên Văn không phải người của bốn gia tộc, nhưng là thiên tài trẻ tuổi nổi tiếng ở Côn Luân, còn trẻ đã là cao thủ bảng Thiên đỉnh cao, trong mấy người dẫn theo có hơn một nửa là người của nhà họ Chung, những người khác thì sống dựa vào mấy gia tộc khác, đám người trẻ tuổi này đều đang châm chọc nhìn hai chị em Thẩm Xuyến.

Hai chị em Thẩm Xuyến cũng rất tức giận, đây là nhà họ Chung, mà Lâm Ẩn cũng không ở bên cạnh, bọn họ cũng không thể làm gì được.

“Quá đáng thì sao chứ?”.

Viên Văn cười nhạt, lạnh lùng nói: “Đi dạy dỗ bọn họ cho tôi, xảy ra chuyện gì, tôi chịu trách nhiệm”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1811 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status